Anh nhớ đến những giây phút hạnh phúc bên em... Khi mùa hè chợt ngắn, mùa đông chợt lạnh... Có phải em đã mang theo đi nỗi nhớ, hay vì mình "chia tay"...
Anh nhớ lúc ta đi bên nhau, em nhìn anh cười e thẹn... Anh hờ hững hỏi tại sao, mắt trong mắt, môi lườm nhau... Em chạy trước, anh chạy sau và khi nào cũng vậy... Bởi anh sợ có ai mang em đi khi em không có trong mắt anh... Anh không kịp giữ tương lai, anh chỉ có thể giữ kỉ niệm
... Có em và có anh, anh muốn vẽ lên nỗi nhớ, anh muốn vẽ em...
Những câu nói vô tình luôn làm tim đau, bởi có nhưng trái tim yếu đuối và có những trái tim lạnh lùng... Anh luôn muốn bên em để anh có được cảm giác em yêu anh? Ngày kia liệu rồi sẽ đến? Khi ta là của nhau... Khi đôi môi kề bên, ta bên nhau những ngày nóng, ngày lạnh và cả những ngày bình yên. Anh sẽ không còn sợ em rụt tay lại khi anh vội nắm tay em. Anh sẽ không sợ em lườm khi anh nói những lời yêu thương.... Anh sẽ không làm em buồn, anh sợ mắt em ướt vì anh... Nhưng...
Ừ... thì mình chia tay...
Mình chia tay nhau những chuyến tàu vội ... Anh chợt nhìn theo bóng em mờ dần, đường tàu tĩnh lặng, mình buồn chia tay ...
Xa em anh không nghĩ đến những tháng ngày dài đằng đẵng ... Anh nhớ đến những giây phút hạnh phúc bên em... Khi mùa hè chợt ngắn, mùa đông chợt lạnh... Có phải em đã mang theo đi nỗi nhớ, hay vì mình "chia tay"... Khi không có em, anh lặng lẽ, xương rồng mọc trong hốc đá...
Những tưởng mùa hè những tiếng ve, rôm rả, hiền lành xa nhớ... Bên nhau ta có hạnh phúc? Anh sẽ đưa em về con đường hạnh phúc của riêng em, nơi mà không hề có bóng anh...
Bởi có lẽ con đường anh đi không phải là thảm đỏ, không phải hoa hồng mà đầy nắng gió... Nơi anh lặng lẽ nhớ đến em mỗi ngày, nơi mà em là nữ hoàng nhưng em không hề muốn bước đến... Bởi lẽ ở đây hạnh phúc thật giản dị, có tình yêu của anh và những nhớ thương. Không thảm đỏ cũng như hoa hồng... Chỉ có trái tim nghẹn ngào cùng nỗi nhớ...
.... Chia tay! Anh sẽ đưa em đến nơi em là của em...